Em yêu dấu
Một lá thư được viết gửi đến em trong một hoàn cảnh không mấy phù hợp khi deadline, công việc đang ngập đầu, chờ em xử lý, nhưng tình yêu làm em thổn thức, không thể bình tâm hay tập trung để làm việc. 15 phút thôi, em hãy xin em của lý trí, sự nghiệp 15 phút để tìm thấy bình yên, giải tỏa những suy nghĩ ngổn ngang trong tâm trí bé nhỏ này.
Đã bao nhiêu lâu kể từ khi em viết những suy nghĩ của em ra những trang giấy. Có lẽ rất lâu rồi, em đã quên em là một cô gái suy nghĩ rất nhiều, và thứ duy nhất cứu em ra khỏi những suy nghĩ tiêu cực là những tự thoại, nhật ký. Em đã viết bao nhiêu quyển nhật ký kể từ khi bắt đầu lớn lên rồi? Từ khi 10 tuổi, quyển sổ của em đã tràn ngập với những tâm sự, suy nghĩ ... Đến khi 23 tuổi, sao em lại quên đi mất những gì đã khiến em bình tâm đối mặt với cuộc đời.
Em yêu dấu 23 tuổi, một độ tuổi không hề trẻ đối với tình yêu, nhưng những cảm xúc của em với tình yêu lại non trẻ quá. 23 tuổi đánh dấu một cột mốc đầu tiên em biết thế nào là đơn phương một người, biết thế nào là việc mất ngủ chỉ vì hành động nhỏ của người đó. Có thể lý trí em sẽ bảo điều đó là ngu ngốc, vì cuộc sống có nhiều thứ để quan tâm hơn là một tình yêu vô vọng, nhưng có lẽ em đã hiểu tại sao những người yêu đơn phương, dù có bao nhiêu lời khuyên ngăn cản, họ vẫn cứ đâm đầu. Cũng như em bây giờ, vì trái tim em chưa muốn dừng lại, em không ngừng tìm kiếm những lý do, hy vọng để tiếp tục với một niềm tin là người đó sẽ có cùng cảm xúc với mình. Thất vọng rồi lại Hy vọng, mỗi ngày của em trôi qua đều lên xuống thất thường như vậy. Em muốn chấm dứt những chuyến đi tàu lượn tình cảm này không? Có, nhưng em không làm được vì trái tim em chưa muốn dừng lại.
Em yêu dấu, thời gian vừa rồi thật sự rất khó khăn đúng không? Mất rất nhiều thời gian để em tìm lại bản thân mình yêu đời và tận hưởng cuộc sống, và cũng mất thời gian để nhận ra rằng dù mạnh mẽ đến đâu, em vẫn cần có một người ở bên cạnh, em cần một tình yêu sâu đậm, trao yêu thương và nhận yêu thương. Vào buổi đêm hôm đó, khi phải một mình dắt xe ở con ngõ nhỏ giữa thời tiết lạnh căm cắm, em đã biết em cần một người cùng chia sẻ những khó khăn này. Vào buổi chiều tối sau khi tan làm hôm đó, em không ngừng khóc và không ngừng suy nghĩ tiêu cực, em đã hiểu một cái ôm quan trọng như thế nào, em đã hiểu tại sao những cô gái trong phim đểu chạy đến ôm người yêu của họ khi có chuyện xảy ra. Mạnh mẽ vậy là đủ rồi nhỉ, thừa nhận đi, em cũng cần một người ở bên cạnh mà.
Em không vô tâm lạnh lùng như em nghĩ, em là người theo chủ nghĩa lãng mạn. Với em, tình yêu là tất cả, em có thể bỏ mặc mọi thứ chạy theo một thứ người ta gọi là mù quáng, dù đã 23 tuổi đối mặt với rất nhiều khó khăn cuộc đời, em vẫn luôn tin vì tình yêu em có thể cố gắng được mọi thứ. Em không muốn thay đổi suy nghĩ về tình yêu, tình yêu dù 23 hay 18 tuổi với em đều phải là sự trong sáng, chân thành, không một chút vật chất, chỉ là 2 con người tự dưng gặp nhau trong cuộc đời này và yêu nhau tự nhiên như vậy.
Vì vậy, em yêu dấu ơi, dù có là ai, thật sự hy vọng em sẽ gặp được người em có thể trao trọn yêu thương - người yêu cả những mặt tươi sáng, góc tăm tối của tâm hồn em, hiểu những nỗi buồn và dắt em ra khỏi những vòng lặp tiêu cực. Từ tận trong trái tim mình, hy vọng em sẽ được hạnh phúc với tình yêu.
Nhận xét
Đăng nhận xét